cảm nhận về bài thơ ánh trăng ngắn nhất
gia sư sư phạm nhận thấy từ cổ chí kim, ánh trăng đã là người bạn tri âm của các nhà văn, nhà thơ. Không những thế, trong hai trận chiến đấu kháng chiến chống quân xâm lược, ánh trăng còn là người bạn thân thiết của các người chiến sĩ. Và lúc hòa bình lập lại, ánh trăng vẫn dịu dàng ở đó, trở thành bạn của muôn người. Để cảm nhận rõ được mối liên hệ giữa trăng với con người trong thời chiến và thời bình, chúng ta cộng cảm nhận về hình ảnh ánh trăng trong hai tác phẩm nức danh đấy là “đồng chí” của thi sĩ Chính Hữu và “ánh trăng” của thi sĩ Nguyễn Duy.
Trung tâm gia sư Biên Hòa Đồng Nai thấy rằng Đồng Chí là bài thơ được Chính Hữu sáng tác vào năm 1948, đương lúc cuộc kháng chiến chống Pháp vào thời kì khó khăn, gian khổ nhất. Hình ảnh trăng chỉ xuất hiện 1 lần vào câu thơ cuối cùng của bài ấy là : “đầu súng trăng treo”, dù chỉ xuất hiện 1 lần như nó đã trở thành biểu tượng giao trâm giữa cảm hứng hiện thực và cảm hứng lãng mạn được hòa quyện mang nhau góp phần tạo phải giá trị của bài thơ. Đầu súng là hình ảnh thực, đại diện cho những người lính đang sớm hôm chiến đấu bảo vệ độc lập nước nhà, là một hình ảnh sở hữu tổng thể những khó khăn, vất vả, mất mát, đúng nghĩa là đổ cả máu, cả mồ hôi để nhuộm đỏ màu quốc kì của dân tộc. Hình ảnh trăng lại là một hình ảnh lãng mạn, nó không chói lóa như mặt trời, ko cuồng nhiệt và ồn ào, trăng chỉ yên lẽ và dịu dàng song hành ngoài các chiến sĩ, thức cùng họ trong các đêm dài lạnh giá và gian khổ, trăng gợi lên hòa bình, gợi niềm hạnh phúc, gợi cảm giác dễ chịu. Hai hình ảnh này được đặt cộng nhau khiến cho ta ko với cảm giác khó chịu, ngược lại còn tạo thành một tượng trưng bất hủ gắn bó hiện thực mất mát hy sinh và tương lai phải chăng đẹp, hạnh phúc đang chờ đón ta ở phía trước.
trung tâm gia sư minh trí biên hòa thấy ngược lại sở hữu ánh trăng trong thời chiến ở bài thơ “Đồng chí”, ánh trăng trong bài thơ cùng tên của Nguyễn Duy lại là ánh trăng hòa bình. Bài thơ được viết năm 1978, khi ấy miền Nam đã giải phóng, Bắc Nam đã chung về 1 mối, cuộc sống của quần chúng. # khởi đầu gây dựng ở những bước đầu tiên. Ánh trăng là hình ảnh bao trùm cả bài thơ. Nhưng cảm xúc chung của bài thơ với vẻ như là lời trách móc nhẹ nhõm đối sở hữu sự vô tâm của con người, cả cuộc đời gắn ngay tắp lự với ánh trăng. Trăng gắn bó mang tuổi thơ, đề cập cả trong kháng chiến trăng cũng là người bạn bên ta không rời, cứ ngỡ mang thể là tri âm với nhau trong suốt cả cuộc đời ngắn ngủi của con người, nào ngờ đâu lúc về mang thành phố, về có những phồn hoa đô hội, lúc con người đã quen có ánh điện thành thị thì sự tồn tại của trăng dần dần ko được con người quan tâm tới nữa. Chỉ đến khi 1 ngày mất điện, những ánh sáng nhân tạo nhất thời bị ngắt đi, thì con người chợt nhận ra sự tồn tại của trăng, tác kém chất lượng sử dụng từ “đột ngột”, “giật mình” làm cho chúng ta cảm nhận được một điều rằng hóa ra chúng ta dửng dưng và vô tâm đến vậy.
Gia sư Bình Dương Tp Thủ Dầu Một Bình Dương cho rằng ánh trăng tròn thực ra vẫn xoành xoạch ở đó chung thủy và đẹp đẽ. Nó luôn tồn tại ngoài con người, cũng lặng thầm và lặng lẽ thôi, nhưng vì sự vô tâm của con người khiến cho cho vô tình thấy ánh trăng lại làm ta cảm thấy giật mình. Dù cho ánh trăng ở mỗi bài thơ đều với bí quyết biểu đạt khác nhau, nhưng dù vậy lại có một điểm chung khiến ta cảm thấy thật an tâm rằng ánh trăng thật chung thủy, dù ở giữa sự hà khắc của trận đấu đấu gian khổ, hay giữa loại sự đổi thay chóng mặt của quá trình công nghiệp hóa, con người lâm thời quên đi sự tồn tại của nó. Nhưng đến cuối cùng, con người với trăng vẫn là những người bạn thật thân thiết. Có thể thấu hiểu được nhau, mà nếu không, chỉ nên ngồi im lặng và ngắm trăng thôi cũng khiến cho cho tâm hồn con người như được gột rửa, lại sáng trong như tấm gương ko gợn chút vẩn đục.
xem thêm: trung taâm gia sư thành được
Trung tâm gia sư Biên Hòa Đồng Nai thấy rằng Đồng Chí là bài thơ được Chính Hữu sáng tác vào năm 1948, đương lúc cuộc kháng chiến chống Pháp vào thời kì khó khăn, gian khổ nhất. Hình ảnh trăng chỉ xuất hiện 1 lần vào câu thơ cuối cùng của bài ấy là : “đầu súng trăng treo”, dù chỉ xuất hiện 1 lần như nó đã trở thành biểu tượng giao trâm giữa cảm hứng hiện thực và cảm hứng lãng mạn được hòa quyện mang nhau góp phần tạo phải giá trị của bài thơ. Đầu súng là hình ảnh thực, đại diện cho những người lính đang sớm hôm chiến đấu bảo vệ độc lập nước nhà, là một hình ảnh sở hữu tổng thể những khó khăn, vất vả, mất mát, đúng nghĩa là đổ cả máu, cả mồ hôi để nhuộm đỏ màu quốc kì của dân tộc. Hình ảnh trăng lại là một hình ảnh lãng mạn, nó không chói lóa như mặt trời, ko cuồng nhiệt và ồn ào, trăng chỉ yên lẽ và dịu dàng song hành ngoài các chiến sĩ, thức cùng họ trong các đêm dài lạnh giá và gian khổ, trăng gợi lên hòa bình, gợi niềm hạnh phúc, gợi cảm giác dễ chịu. Hai hình ảnh này được đặt cộng nhau khiến cho ta ko với cảm giác khó chịu, ngược lại còn tạo thành một tượng trưng bất hủ gắn bó hiện thực mất mát hy sinh và tương lai phải chăng đẹp, hạnh phúc đang chờ đón ta ở phía trước.
trung tâm gia sư minh trí biên hòa thấy ngược lại sở hữu ánh trăng trong thời chiến ở bài thơ “Đồng chí”, ánh trăng trong bài thơ cùng tên của Nguyễn Duy lại là ánh trăng hòa bình. Bài thơ được viết năm 1978, khi ấy miền Nam đã giải phóng, Bắc Nam đã chung về 1 mối, cuộc sống của quần chúng. # khởi đầu gây dựng ở những bước đầu tiên. Ánh trăng là hình ảnh bao trùm cả bài thơ. Nhưng cảm xúc chung của bài thơ với vẻ như là lời trách móc nhẹ nhõm đối sở hữu sự vô tâm của con người, cả cuộc đời gắn ngay tắp lự với ánh trăng. Trăng gắn bó mang tuổi thơ, đề cập cả trong kháng chiến trăng cũng là người bạn bên ta không rời, cứ ngỡ mang thể là tri âm với nhau trong suốt cả cuộc đời ngắn ngủi của con người, nào ngờ đâu lúc về mang thành phố, về có những phồn hoa đô hội, lúc con người đã quen có ánh điện thành thị thì sự tồn tại của trăng dần dần ko được con người quan tâm tới nữa. Chỉ đến khi 1 ngày mất điện, những ánh sáng nhân tạo nhất thời bị ngắt đi, thì con người chợt nhận ra sự tồn tại của trăng, tác kém chất lượng sử dụng từ “đột ngột”, “giật mình” làm cho chúng ta cảm nhận được một điều rằng hóa ra chúng ta dửng dưng và vô tâm đến vậy.
Gia sư Bình Dương Tp Thủ Dầu Một Bình Dương cho rằng ánh trăng tròn thực ra vẫn xoành xoạch ở đó chung thủy và đẹp đẽ. Nó luôn tồn tại ngoài con người, cũng lặng thầm và lặng lẽ thôi, nhưng vì sự vô tâm của con người khiến cho cho vô tình thấy ánh trăng lại làm ta cảm thấy giật mình. Dù cho ánh trăng ở mỗi bài thơ đều với bí quyết biểu đạt khác nhau, nhưng dù vậy lại có một điểm chung khiến ta cảm thấy thật an tâm rằng ánh trăng thật chung thủy, dù ở giữa sự hà khắc của trận đấu đấu gian khổ, hay giữa loại sự đổi thay chóng mặt của quá trình công nghiệp hóa, con người lâm thời quên đi sự tồn tại của nó. Nhưng đến cuối cùng, con người với trăng vẫn là những người bạn thật thân thiết. Có thể thấu hiểu được nhau, mà nếu không, chỉ nên ngồi im lặng và ngắm trăng thôi cũng khiến cho cho tâm hồn con người như được gột rửa, lại sáng trong như tấm gương ko gợn chút vẩn đục.
xem thêm: trung taâm gia sư thành được